Thơ ca vương vấn làm gì?
Đời tu thoát tục, còn chi thơ? Tình?
Thả hồn trong gió, hương kinh
Tôi tìm gặp lại chút tình cỏn con…
Men theo lối nhỏ, cỏ mòn
Đôi chim Yến Phụng véo von gọi tình !
Chú chàng Khứu nhỏ xinh xinh
Rướn mình chu mỏ: thương mình đơn côi
Tiếng chuông vỡ vụn, trôi rồi
Để rơi trên “đá” nỗi bồi hồi “yêu”
Trăm năm gỗ đá còn siêu !
Con tim loạn nhịp, phiêu diêu là thương (!)
Chũ tình trong Chúa vấn vương
Qua Ngài thương mến, tìm đường trao ban
Cùng Ngài vui trọn “bình an”
Người Tình Thượng Đế – Tôi ngàn lần yêu…
Thư ba béo, 24/02/2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.