CHIA SẺ TIN MỪNG CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG NĂM A
Mat-thêu 3,1-12.
2013-2014
Các bạn Sinh viên thân mến,
Con đường Phạm Văn Đồng vừa mới khánh
thành gần đây, nối dài từ vòng xoay công viên Gia Định đến cầu Bình Lợi, được kể
như một trong những đoạn đường đẹp của Sài gòn hiện nay. Để có thể thông thương
đoạn đường hơn 4,5 km, sở giao thông đã phải mất hơn 3 năm thực hiện. Trong khi
đó, vòng xoay nối kết các tuyến đường quanh công viên Gia Định thì chỉ mất hơn
một tuần thi công. Một ví dụ nữa là, trong bộ phim “Trăm năm Hư Vân Lão Hòa Thượng”,
nhân vật hòa thượng khùng – người không
biết tụng kinh, tham thiền, niệm Phật; mà chỉ biết mỗi việc làm đường - đã phải
mất 31 năm lẻ 83 ngày kiên nhẫn để mở con đường dẫn lên đỉnh núi Kê Túc.
Đưa ra hai hình ảnh về con đường như
thế, tôi muốn nhấn mạnh với các bạn về một “Con đường hối cải” mà Tin mừng Chúa
nhật II mùa Vọng hôm nay đề cập tới.
Quả thật, lời kêu gọi của ông Gioan Tẩy
Giả : “Anh em hãy hối cải, vì Nước Trời đã đến gần”, được thánh sử Mat-thêu cẩn
thận nhắc lại “Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : Có tiếng
người hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng
để Người đi”, giúp chúng ta hiểu rằng việc dọn đường sửa lối chính là việc hối
cải. Chính Gioan đã đi bước trước trong việc hối cải khi tự nguyện sống trong
hoang địa, ăn châu chấu và uống mật ong rừng, mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng
dây da thú. Chắc hẳn sẽ có bạn đang thầm nghĩ sao mà ông Gioan chơi toàn đồ hiệu
(áo lông thú, thắt lưng da chính gốc), ăn toàn đặc sản (châu chấu, mật ong rừng)?!
Quả thật, với chúng ta ngày ngay, thì những thứ này là đặc sản, là hàng hiệu.
Nhưng vào thế kỷ diễn ra bối cảnh của bài Tin mừng, thì lối ăn mặc và cách sống
của Gioan cho thấy ông là một người nghèo triệt để, và là dấu hiệu chứng tỏ ông
là người có sứ mệnh ngôn sứ.
Thông điệp của Gioan mời gọi đã được
nói đến trong thời Cựu Ước, khi ngôn sứ I-sai-a tiên báo về hình ảnh tiếng người
hô trong hoang địa. Vì thế có thể so sánh hình ảnh Gioan như là vị hòa thượng
chỉ biết làm đường trong bộ phim nhắc đến ở trên. Vị hòa thượng đó làm đường
ròng rã trong hơn 31 năm, nhưng khi hoàn tất lại không xênh xang kể công với
người đời, mà lại vui cười bỏ lại thành quả của mình, rút lui vào bóng tối để
cho Hư Vân Lão Hòa Thượng được thuận lợi giảng dạy Phật pháp. Ông Gioan cũng dọn
đường để Chúa đến bằng cách mời gọi mọi người hối cải, chuẩn bị tâm hồn mọi người
đón nhận Đấng Mê-si-a bằng việc dìm họ trong dòng nước sông Gio-đan. Ông cho họ
cảm nghiệm phép rửa bằng nước; để khi Chúa đến, họ sẽ được chính Chúa làm phép
rửa bằng Thánh Thần và lửa. Gio-an đã khiêm tốn thừa nhận : “Đấng đến sau tôi
có quyền năng hơn tôi, và tôi không đáng xách giày Người”.
Đọc tiếp Tin mừng chúng ta thấy, dù
thông điệp được gởi đến cho tất cả mọi người, nhưng Gioan không chấp nhận thái
độ “hối cải” nửa vời của những người phái Pha-ri-sêu và Xa-đốc. Hai phái này đã
bị ông Gioan nặng lời gọi là “nòi rắn độc” vì thái độ hống hách, cậy dựa vào gốc
gác là “tổ phụ Áp-ra-ham”. Chi tiết này nhắc nhở chúng ta rằng, việc hối cải là
tự sức mình, chứ không ai có thể làm thay thế. Đừng vọng tưởng, ỷ lại : “nhà mặt
phố, bố làm to” để rồi phớt lờ những quy tắc, luật lệ, yêu cầu của việc “hối cải”.
Nhìn thực tế xã hội hiện nay, giao thông Việt Nam lộn xộn, không thể vãn hồi trật
tự, một phần lớn cũng là vì những cậu ấm, cô chiêu - con anh Ba, cháu anh Tư …
có gốc, có gác bự, không sử dụng những con đường rộng mới vào việc an toàn giao
thong. Nhưng ngược lại, các cậu ấm cô chiêu đó lại biến những con đường đó
thành thiên đàng cho các quý tử đọ xế, đua xe, khoe mẽ…
Tương lai hy vọng ở bên kia sứ điệp mà
Gioan loan báo, là một khung trời hạnh phúc – được I-sai-a trong bài đọc một
nói tới. Đó là một xã hội hòa thuận, nơi mà sói sống
chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung
với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy. Bò (cái) và gấu (cái) sẽ ăn chung một
nơi, các con của chúng nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ
khô. Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ con vừa thôi bú sẽ
thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy không làm hại ai, không giết chết
người nào… Thật là một cảnh tượng thật đẹp phải không các bạn? Sở dĩ có được
cảnh thái bình, an lạc đó là do Thần Linh Thiên Chúa ngự trị. Chính Chúa Thánh Thần
là Đấng trao ban thần khí và nguồn tác sinh sự sống, Người sẽ lấy lòng chính trực mà bênh đỡ người
hiền lành, minh oan cho người bị xử án bất công, trừng trị kẻ gian ác. Bởi vì
thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Chúa, như nước tràn đầy đại dương. Chính Thánh
Thần, là nước và là lửa… sẽ thanh tẩy những tội nhân sám hối, giúp họ hoán cải.
Lời mời gọi của Gioan đã đến
hơn 2000 năm rồi. Bao nhiêu lần chúng ta nghe đọc bài Tin mừng này nhưng vẫn
chưa thực sự hoán cải, chưa thực sự dọn đường cho Chúa đến. Phải chăng, đó là
do chúng ta bỏ quên lời dạy của thánh Phao-lô, “những gì (Kinh Thánh) đã viết
ra là có ý để giáo huấn chúng ta, hầu nhờ Thánh Kinh thêm sức và an ủi, chúng
ta được cậy trông. Xin Thiên Chúa, nguồn kiên tâm và an ủi, ban cho anh em biết
thông cảm với nhau theo gương Chúa Giêsu Kitô, để anh em đồng thanh tôn vinh
Chúa là Cha Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.”. Thực hiện được như thế là chúng ta
đang làm cho Nước Trời trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Nước
Trời đã đến gần. Nước Trời ấy có dành cho tôi và các bạn hay không còn tùy
thuộc vào tầm nhìn, thái độ, và quyết tâm của chúng ta.
Ông Lý Quang Diệu, cựu Thủ tướng Singapore. đã nói rằng: Người Việt giỏi và thông minh hàng đầu Đông
Nam Á, đáng lẽ họ phải là nước giàu mạnh từ lâu rồi, nhưng lãnh đạo của họ bị
kìm kẹp trong ý thức hệ xưa cũ (…) và những người hiện là lãnh đạo chỉ nhờ (đã)
giỏi đánh nhau (trong chiến tranh) nên đất nước không lên được. Bao giờ lớp
người này về hưu hết, thế hệ trẻ giỏi giang sẽ lên, Việt Nam sẽ phát triển.
Nhưng buồn thay, trong thực tế, một số bộ phận giới trẻ không nhỏ trong xã hội
hiện nay không cố gắng phấn đấu, tự thân vận động, mà chỉ cần hai điều: được
cha ông mình dọn chỗ cho và diệt tất cả những người khác giỏi và tốt hơn họ, để
giữ chỗ.
Nhận xét của ông Lý Quang Diệu có thể chỉ đúng ở ngoài xã hội. Còn
đối với việc dọn đường cho Chúa đến, và tìm kiếm đường đi đến Nước Trời phải do
chính chúng ta thực hiện. Không ai có thể dọn đường thay cho chúng ta được.
Việc dọn đường hoán cải, nếu muốn, chúng ta có thể quyết tâm làm và làm được
ngay trong vòng một tuần, thậm chí trong 2 ngày (Vũng Chùa – nơi an tang đại
tướng Võ Nguyên Giáp), còn nếu không muốn, thì không phải 3 năm hay 31 năm, mà
có thể cả đời chúng ta cũng sẽ không dọn được kilômet nào, chứ đừng nói đến 2
hay 4,5 km.
Lạy Chúa, xin ban ơn thêm sức để chúng con biết sám hối, hoán cải
và dọn đường cho Chúa ngự đến trong cuộc đời mỗi người chúng con. Xin Chúa cho
mỗi người trẻ chúng con, những sinh viên đang tìm kiếm cho mình một con đường
đi đến tương lai … biết ưu tiên, và đặt Chúa làm trọng tâm, làm lý tưởng của
chúng con. Để giữa muôn vạn nẻo đường gai chông, cám dỗ hiện nay, chúng con
biết tín thác vào Chúa và quyết tâm với lựa chọn bước theo “Con đường Giêsu”.
22.10.2013
Vũ Hải Bằng, OP.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.