Cho nhau dù nửa cái cười
Thật tâm yêu mến, dù người ... không ưa
Ví dầu, đụng chạm sáng trưa
Sao không gắng sống, cho vừa lòng nhau
Hẹp hòi chi một mảnh cau?
Sao không trao-hợp; để đau lòng trầu!
Vôi kia đã thắm buổi đầu
Ước chi thắm mãi về lâu về dài
Kiếp người một- một, hai- hai
Làm sao trả hết ơn “sài” xưa – nay ?!
Già đầu vẫn trắng đôi tay,
Người ơi, ta vẫn ăn mày tình thương!!
“Đó – Đây” dù chẳng vấn vương,
Không duyên cũng phận – một đường đi chung
Dắt nhau ta hãy đi cùng
Nương nhau tiến bước vượt trùng khơi xa
“Ta – Người” giờ đã một nhà
Yêu thương nhau nhé, thật thà yêu thương!
(tuần phòng năm 2003)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.